Bài thơ sáng tác năm 1938, được in trong tập Thơ điên, sau đổi thành Đau thương. Tập Thơ điên gồm ba phần: Hương thơm, Mật đắng, Máu cuồng và hồn điên.
Bài thơ sáng tác năm 1938, được in trong tập Thơ điên, sau đổi thành Đau thương. Tập Thơ điên gồm ba phần: Hương thơm, Mật đắng, Máu cuồng và hồn điên.
Khám phá thêm tuyển tập những bài Thơ Về Công Nhân Cơ Khí Chọn Lọc sau đây:
Nữ công nhân ngành cơ khíTác giả: Hoa Sữa
Phụ nữ ngành cơ khíVất vả nào ai hayÁo quần bẩn suốt ngàyDầu máy thật nhem nhuốc
Đôi bàn tay gầy guộcKhuân sắt thép thương ghêGiày bảo hộ nặng nềCõng bàn chân bé nhỏ
Trong nghề mới hiểu rõTiếng ồn nhức cả taiCa kíp suốt đêm dàiCanh máy không ngừng nghỉ
Anh từng có suy nghĩPhụ nữ là yếu mềmĐến công ty mà xemHọ mạnh mẽ thế nào
Những cỗ máy thật caoCông suất vài trăm tấnNguy hiểm là vô tậnTới tính mạng con người
Vận hành máy vẫn tươiNhững bông hoa xinh đẹpYêu đôi bàn tay thépĐang mải miết xây đời…
Anh trai cơ khí ô tôCái còi kêu tít, cái bô nó giònĐường xa cái lốp chẳng mònHàng nghìn cây số vẫn còn chắc phanh.Động cơ sáu cái xy lanhPít tông khí nén, chạy nhanh mấy kìTăng thêm công suất chẳng ìHai trăm mã lực, chắc ghì, không loBình thường anh lái xe FordĐi chơi anh xách Lam-bor ra ngồiTối đa tốc độ tuyệt vờiChẳng trơn, chống trượt, em ngồi êm môngKhói đen ô nhiễm càng khôngGầm cao máy thoáng đã thông mấy bằngBình thì được cái đầy xăngĐồ dùng cao cấp, lằng nhằng quên điNói chung là rất mê lyYêu em anh phóng vu vi suốt đời!
Gửi tặng đến bạn đọc câu 💐Thơ Hay Về Cuộc Sống 💐Mưu Sinh
回乡偶书/ Huí xiāng ǒu shū/: Hồi hương ngẫu thư (Ngẫu nhiên viết nhan buổi mới về quê)
少 小 离 家 老 大 回, Shào xiǎo lí jiā lǎo dà huí 乡 音 无 改 鬓 毛 衰. Xiāng yīn wú gǎi bìn máo shuāi 儿 童 相 见 不 相 识, Ér tóng xiāng jiàn bù xiāng shí 笑 问 客 从 何 处 来. Xiào wèn kè cóng hé chù lái.
Thiếu tiểu li gia lão đại hồi Hương âm vô cải mấn mao tồi Nhi đồng tương kiến bất tương thức Tiếu Vấn Khách Tòng Hà Xử Lai.
Khi đi trẻ, lúc về già Giọng quê không đổi, tóc đà khác bao Trẻ con nhìn lạ không chào, Hỏi rằng khách ở chốn nào tới đây.
枫桥夜泊/ Fēng qiáo yè bó/: Phong Kiều Dạ Bạc
月落乌啼霜满天 yuè luò wū tí shuāng mǎn tiān 江枫鱼火对愁眠 jiāng fēng yú huǒ duì chóu mián 姑苏城外寒山寺 gū sū chéng wài hán shān sì 夜半钟声到客船 yè bàn zhōng shēng dào kè chuán Dịch âm Hán Việt: Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên Giang phong ngư hỏa đối sầu miên Cô Tô thành ngoại Hàn San tự Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền
Trăng tà chiếc quạ kêu sương Lửa chài cây bến sầu vương giấc hồ Thuyền ai đậu bến Cô Tô Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San (Bản dịch tiếng Việt của Nguyễn Hàm Ninh)
黄鹤楼/ Huáng hè lóu/: Hoàng Hạc Lâu
昔人已乘黄鹤去, xī rén yǐ chéng huáng hè qù, 此地空余黄鹤楼. cǐ dì kōng yú huáng hè lóu . 黄鹤一去不复返, huáng hè yī qù bù fù fǎn, 白云千载空悠悠. bái yún qiān zài kōng yōu yōu . 晴川历历汉阳树, qíng chuān lì lì hàn yáng shù, 芳草萋萋鹦鹉洲. fāng cǎo qī qī yīng wǔ zhōu . 日暮乡关何处是, rì mù xiāng guān hé chǔ shì, 烟波江上使人愁 yān bō jiāng shàng shǐ rén chóu
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ, Thử địa không dư Hoàng Hạc Lâu. Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản, Bạch vân thiên tải không du du. Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ, Phương thảo thê thê Anh Vũ châu. Nhật mộ hương quan hà xứ thị, Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
Hạc vàng ai cưỡi đi đâu? Mà đây Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ Hạc vàng đi mất từ xưa Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay Hán Dương sông tạnh cây bày Bãi xa Anh Vũ xanh dày cỏ non Quê hương khuất bóng hoàng hôn Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai (Bản dịch của Tản Đà)
静夜思 /jìng yè sī/: Tĩnh Dạ Tư (Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh)
床前明月光,疑是地上霜. chuáng qián míng yuè guāng, yí shì dì shàng shuāng. 举头望明月,低头思故乡. jǔ tóu wàng míng yuè, dī tóu sī gù xiāng.
Sàng tiền minh nguyệt quang, Nghi thị địa thượng sương. Cử đầu vọng minh nguyệt, Đê đầu tư cố hương.
Đầu giường ánh trăng rọi Ngỡ mặt đất phủ sương. Ngẩng đầu nhìn trăng sáng Cúi đầu nhớ cố hương.
Cùng tham khảo Những Bài Thơ Về Công Nhân Hay Nhất mang đến nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau dưới đây:
Quần quật từ sáng đến hômCơm không đủ bữa, ốm nhom hao gầyTối về xóm trọ bầy hầyTuổi thân rượu đế nóc đầy cho quên.
Mặc kệ ngày tháng buồn tênhLương đầu tháng lãnh, chênh vênh nợ nầnMần năm, mần tháng phải mầnCả đời không có một lần thảnh thơi.
Cuộc đời công nhânGian truân vất vảSớm hôm tất tảĐi sớm về khuya.Lương vừa cầm vềTrải đều các quánTiền nhà tiền điệnTiền nước tiền ănTrăm thứ bà rằnĐủ ăn tàm tạmCơm rau đạm bạcBa bữa qua ngàyLao động hăng sayVẫn hoàn nghèo khổ.
Kiếp công nhânTác giả: Đoàn Văn Tiếp
Trời sinh số kiếp bần cùngLàm hoài vẫn nợ tứ tung nè trời!Đêm ngày mệt mỏi chơi vơiCơm không đủ bữa, nụ cười hắt hiu
Tiền thuê nhà trọ tăng nhiềuRồi tiền điện nước, tiền tiêu xăng dầuViệc làm thì chẳng ra đâuCó bao nhiêu đó, nhức đầu chịu thôi
Công nhân cực khổ lắm rồiThôi đành mặc kệ, mồ hôi rơi đầyCuộc đời ngẫm thấy đắng cayBuồn cho số phận, hao gầy tả tơi
Sáng ra chưa thấy mặt trờiNgoài đường sương xuống còn rơi ướt ngườiBánh mì, cháo trắng,… cầm hơiĂn cho qua quít, phận đời công nhân
Nhớ quê lòng dạ bần thầnBao năm trăn trở, xác thân hao mònTối về gác trọ cỏn conMưu sinh khổ nhọc…Chẳng còn yêu ai!
Cảm Cảnh Công NhânTác giả: Đoàn Minh Hợp
Em lên thành phố trọn một nămGần tết buồn tênh nằm nhớ nhàNhớ cha nhớ mẹ nhớ bè bạnNhớ xoài nhớ mít nhớ làng quê
Tết này uống cạn chén rượu nồngKể hết bạn nghe cảnh lông bôngKhinh miệt nghèo hèn, thuê vụn vặtXem thường lao động, mướn trả công
Em lên thành phố làm công nhânTiền lương rẻ mạt, tính từng đồngCơm bụi ngủ nhờ cho qua bữaỒn ào náo nhiệt chẳng trông mong
Thử việc thù lao dăm bữa sángChi phí vài tuần túi trống trơnVay mượn nhất thời xoay xuể tạmTrả sau vất vả tủi tấm thân
Tiếng thơm, lên thị sống đàng hoàngThực tình, trôi nổi kiếp mèo hoangVất vưởng hẻm nghèo chằng chịt lốiLạnh lẽo góc phòng giữa đêm đông
Ất Mùi thưởng được vài trăm bạcXe dù chật hẹp về ngoài thônKhuya hôm, mẹ đón bên bờ ruộngNước mắt lưng tròng, thương đứa con
Thương con, mẹ bán mươi con vịt,Mua quần áo đẹp, vừa ví tiềnQuét vôi tường cũ mừng năm mớiNấu bánh chưng xanh cúng tổ tiên
Ngước nhìn than phận, bọt môi đắngCuối xuống quanh ta, lắm trái ngangDẫu tổn thương lòng còn tự trọngKhông vướng xấu xa, chuốt bẽ bàng
Em lên thành thị tìm cơ hộiTrả giá ngây ngơ, nghĩ sự đờiĂn xổi ở thì, đâu bền vữngVong ơn bội nghĩa, chắc tả tơi.
Đã nghe thấm mệt trong ngườiLàm sao tươi nổi nụ cười trên môi ?Trán anh nhễ nhại mồ hôiBên tai quản lí giục lời nhanh nhanhTrưa rồi nắng ngập trời xanhChuông reo mừng quá cơm canh thôi nào !Ăn rồi kiếm chỗ giải laoThời gian ít ỏi phải đâu ở nhàChiều chiều có lệnh tăng caĂn thêm bữa nữa lấy sức mà cày thêmKhi ngày đã chuyển sang đêmSớm tám giờ rưỡi,trễ lên mười giờ !Cuộc đời không đẹp như mơMuốn ăn vào bếp đừng chờ đợi aiXin đừng than ngắn thở dàiBởi vì cuộc sống vốn hoài vậy thôi
Lắng đọng với những dòng 🍂Thơ Buồn Cho Số Phận 🍂 hay nhất
Đừng bỏ lỡ gợi ý về Chùm Thơ Đời Công Nhân Đặc Sắc và ý nghĩa sau đây:
Đời Công NhânTác giả: Nguyễn Văn Hậu
Sáng ra chẳng thấy mặt trờiLao vào công việc từ ngày đến đêmCơm canh chẳng có thứ chiĂn cho qua bữa đến giờ làm thôi
Ngày làm thì cũng như đêmCó bao nhiêu đó mà làm thế thôiLúc về cũng chẳng được yênNày là đứng lại xếp hàng cái coi
Mày mà chen lấn lung tungTao cho biên bản tháng lương mất tiền.
Phận đời công nhânTác giả: Chưa rõ
Mấy ai biết phận đời túng thiếuKiếp công nhân ai hiểu được đây?Dầm mưa dãi nắng đêm ngàyThức khuya dậy sớm hao gầy xác thân.
Vội thức giấc khi trời chưa sángTrăng mùng mười ló dạng đầu nonNgoài sân sương ướt vẫn cònGà kia chưa gái, cú con chưa về.
Mặc quần áo đi làm vội vãQuán bên đường lót dạ qua loaBánh mì, cháo trắng, nui sòĂn gì cũng thế, cho no được rồi.
Chiều về đến khi thì ăn quánĐôi khi thì cũng chẳng có cơmMột mình hiu quạnh sớm hômTối về một gói mì tôm no lòng.
Ngày đầu tháng tiền phòng phải đóngLãnh lương thì cũng “hõng” bao nhiêu!Tiền cơm, tiền nước, chi tiêuTính ra có lúc còn nhiều hơn lương.
Rồi cuối tháng không tiền phải đóiNổi lòng này biết nói với ai?Thôi đành ngậm đắng nuốt cayBuồn cho số kiếp, thương thay phận đời.
Anh Đừng Buồn Vì Có Vợ Là Công NhânTác giả: Âu Tú Vân
Anh đừng buồn vì có vợ là công nhânTâm hồn em đã chai dần theo năm thángKhông dám ước mơ vào những gì lãng mạnHọc người ta tạo mặt nạ cho đời.
Cuộc sống này vất vả lắm anh ơi!Ngày tám tiếng vài ba củ khoai lót dạNhiều lúc tăng ca mệt nhoài đói lãBữa cơm chiều không thể nấu cho con.
Chiếc áo công nhân theo năm tháng cũ vai mònCông việc hằng ngày cứ lập đi lập lạiBàn tay em đâu còn mềm mạiLau cho chồng những giọt mồ hôi.
Đường kim mối chỉ được định sẵn một đôiNhờ có người công nhân đổ từng giọt mồ hôi vất vảEm hiểu thế nên yêu cuộc đời đến lạAnh cũng đừng buồn vì có vợ là công nhân.
Đời công nhân.. đời còn nhiều vất vảVì đồng tiền.. Vì manh áo gạo cơmVì còn lo.. Mẹ già quê nhà còn nghèo khóVì tương lai.. Trước mắt còn chờ đóĐời công nhân.. Vài lời thơ bỏ ngỏAi hiểu lòng chớ có trách người ơi…
Là công nhân vất vả lắm ai ơiEm gian khổ với đồng lương ít ỏiNgày tăng ca, thân rã rời mệt mỏiCơm bụi, bánh mỳ chỉ có thế thôi.
Dãy nhà thuê chật chội thấy bùi ngùiChưa hết tháng đồng lương còm cạn túiBữa cơm chiều ít cọng rau, mì góiNgày xa quê, em hy vọng đổi đời.
Nửa đời người chẳng có được cơ ngơiNhớ ba mẹ không còn tiền mua véThương em ở quê nhà còn nhỏ béHọc phí cho em, chị chẳng giúp được gì.
Khó nhọc nhiều sung sướng chẳng mấy khi!Mừng đám cưới bạn bè lòng lo sợNgày cuối tháng là những ngày vay nợĐến bao giờ…có hạnh phúc đơn sơ?”.
Đời Công NhânTác giả: Huỳnh Lâm Phong
Công nhân dậy sớm về trễ..Chỉ được có mấy ngày lễ nghỉ ngơi..Suốt tháng quanh năm người ơi..thời gian cho ta thảnh thơi ít lắm..Nhiều chỗ mắng chửi như sấm..Cho ta một chén nước mắm mặn cay..Thốt lên những lời không hay..Mắng chửi một cách đắng cay vô vàn..
Tổng hợp những lời 🌼Thơ Về Cuộc Đời 🌼 đừng bỏ lỡ bạn nhé
Tham khảo thêm tuyển tập Thơ Cuộc Đời Công Nhân Buồn và sâu lắng dưới đây, cùng đón đọc để cảm nhận rõ hơn nhé.
Cuộc đời công nhânTác giả: Nguyễn Mây
Công nhân là thế này đâyTô mì lót dạ qua ngày là xongĐôi khi cũng thấy xót lòngNhưng thôi mặc kệ cũng không hề gì!
Ai trong hoàn cảnh cu liMới hay thấu hiểu những gì buồn vuiThời gian vẫn cứ lặng trôiTuổi xuân gửi lại về nơi trốn nào!
Thân em như kiếp con con tằm” kiếm ăn được mấy đêm nằm nhả tơ”Cả đời chẳng dám ước mơNgày làm vất vả mong chờ đến lương!
Nhận tiền mà thấy thảm thươngSố tiền ít ỏi biết nhường chia sao?Rưng rưng dòng lệ trực tràoThương cha mẹ lắm biết sao bây giờ!
Ở quê mẹ cũng đang chờChút tiền con vẫn hằng mơ gửi vềNgười ơi! Em nói người ngheTiền lương gửi mẹ đã về đến nơi!
Tết này em lại lẻ loiTiền đâu? Mua vé để rồi về quê!!!!!
Kiếp Công Nhân nhiều vất vãTác giả: Chưa rõ
Thương cho cái kiếp công nhânMột ngày tám tiếng, chai sần đôi taySáng nào cũng gặm củ khoaiChiều về xe đạp, mệt nhoài cái chân.
Cứ thế…rồi cũng quen dầnĐồng lương mỗi tháng cũng gần 3 chaiQuen em, cô gái chân dàiTiền em xài phí, mỗi ngày 4 trăm.
Hết tiền em lặng mất tămCòn anh nhịn đói lặng thầm đớn đauThấy em đi với người giàuChiếc pho hai cửa, có màu đỏ tươi.
Trông em ra vẻ khi ngườiNhìn anh, nhếch mép em cười bĩu môiThôi thì….đành chịu đơn côiSáng ra anh vẫn…..gói ..xôi mỉm cười..!
Công Nhân Vất Vã mà Lương ít ỏiTác giả: Chưa rõ
Công nhân vất vả trăm bềCơm ăn hai bữa chẳng thấy phêNgày ngày tăng ca và tăng mãiĐồng lương ít ỏi cảnh nhà thuê
Sáng sáng đi làm đầy suy tínhTối về mì gói thật buồn ghêThời gian hạnh phúc hồn xa vắngMột cõi đi về chán tái tê!
Kiếp Công NhânTác giả: Huỳnh Lâm Phong
Công nhân như kiếp phong trầnBị mắng như nước lũ tràn ngập sânChẳng ai xót thương một lầnDù cùng cảnh ngộ bất cần khắt kheNgười nịnh được tất sẽ khoeBị mắng chắc chắn im re một mìnhĐừng sống chỉ biết thân mìnhMai mốt có chết thình lình chẳng ai
Nỗi Khổ Người Công NhânTác giả: Nguyễn Quang Long
Mặt trời khuất chìm trong lặng lẽBóng hoàng hôn thoảng nhẹ mây bayMàn đêm phủ bóng hàng câyBao nhiêu vất vả một ngày đã qua
Ngày vất vả tựa là mây xámCấp trên như u ám vây quanhChỉ mong thời khắc qua nhanhRời xa áp lực khó khăn không lường.
Nghĩ thật khổ sầu vương lắng đọngCảnh công nhân luôn ngóng đồng lươngCấp trên toàn những kẻ ươngLàm mà cãi lại lên đường ra đi.
Nằm nghĩ đến đôi khí thấy sợBưa cơm ca đọng ở ngang lòngsáu thằng con cá thòng đongVới thêm đĩa lạc, vài ngồng cải quê
Làm vất vả cho ăn như thểChó nhà sang nhìn thế chạy xaMiệng thì ăn nói cao xaQuan tâm, thấu hiểu, thật là đắng cay
Vì cuộc sống cố cày, chịu đựngChỉ mong sao cán bộ đừng keoBiết thương biết xót cảnh nghèoQuân tâm đúng mực đừng gieo phong trần
Biết quý trọng công nhân đôi chútĐể công nhân có phút hăng sayCơm ca thêm chút tươi đầyĐồng lương thay đổi, từ đây vững lòng
Điểm qua những câu ☀️Thơ Buồn Cuộc Sống☀️ tâm trạng nhất